NHÀ VĂN TRẦN HẠ THÁP
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 6729
Tên thực Nguyễn Văn Thêm
Sinh 1955 Hương Trà, Thừa Thiên Huế
Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế
Các bút danh Nguyễn Sơn Nhân, Liễu Thượng Văn, Trần Hạ Tháp
Còn lại gốc Ngô đồng
(riêng tặng một loài hoa)
Dòng đời kia đã đành em đi hút
Con sông nầy và tôi mãi vòng quanh
Cây Ngô đồng thì thôi...đã không xanh
Còn lại gốc xin thời gian trổ nhánh
Gió tạt bờ ni, mây qua bên nớ
Mưa nghiêng xiêu về phía bãi không người
Dòng chảy rồi còn lại bến bờ tôi
Sông riêng Huế nên sông còn ngoái lại
Và rồi dẫu "ngày xưa..." xa tít tắp
Hoa một màu mai mốt khác gì, em !
Cây Ngô đồng cây cũng nỡ nào quên
Chừ, thôi rụng...Rụng xuống lòng tôi nhé
Giông gió đã quen rồi, Huế !
Cứ ướt mặt tôi những buổi đi về
Cây Ngô đồng ai nếu hỏi còn không ?
Còn khoảng tím lòng tôi thay thế
Con sông chảy cứ vòng quanh Huế
Sông hay tôi ? Quen đợi kẻ không về
Cây Ngô đồng thì thôi chẳng còn che...
Cây không đợi, tôi đợi dùm cây nhé !
(thành nội - Huế)
Trần Hạ Tháp
Guitar treo tường gió
(tặng Lê Duy Thắng)
Gỡ xuống sắc vàng
Chiếc lá
Khoảng thắt lòng Guitar
Hang động mở ôm người
Ghì ngực nghiêng
Vỡ đá
Đôi cánh vỗ thung xanh
Bay qua bay qua
Chiều đang rơi lả tả...
Ngơ ngác Serenata
Tịnh khẩu côn trùng
Hạt Guitar rớt đáy trầm
Lên nấm
Nghe gì không
Nghe gì không trăm năm
Chim gõ tụng
Ngày chàm rêu rỗng bóng...
Trémolo vẫy tay
Trôi mảnh thời gian phai
Biệt gió
Vách thác đổ
Ngồi dưới góc thành xưa
Come back to Sorriento
Độc tấu khuya
Tóc đầm đìa trăng úa...
(thành nội Huế. 11/2009)
Trần Hạ Tháp
Kim Phụng
(nhớ thương trường Luật)
Nắng trời bao la màu vàng ngây
Nắng có bao giờ hao hay đầy
Kim Phụng núi xanh giờ vẫn xanh
Em cứ mặc tôi...Tôi phương nầy
Người đã đi sao người không khuây
Bàn tay, ừ thì buông bàn tay
Mây nào vương bay theo tóc dài
Kim Phụng bên tôi núi không lời
Núi ngửa lên trời hình tim đầy
Trời xanh núi xanh nào chia hai ?
Em là đâu sao trời bến bãi
Nơi nào về có nhặt những tàn phai
Nắng vàng nhẹ hẫng phương trời tôi
Kim Phụng màu xanh...Xanh miệt mài
Năm tháng bao nhiêu lần trở lại ?
Về đâu người hơi ấm mãi bàn tay
Phụng xưa mây bay sao còn đây
Một trời ráng đỏ in dòng phai
Ngày đốt thời gian lên bóng núi
Khói thơ tôi lơ lững phía chiều ai...
(thành nội - Huế)
Trần Hạ Tháp
Vườn Huế
(tặng Đinh Thu sau trận lụt thứ 5)
Có hài nhi trong vườn của mẹ
Chỉ biết cười cùng cổ thụ trăm năm
Những trái khế chín muồi dâu bể
Rụng chơi trò cút bắt quanh sân
Mảnh trời đọng vại sành trong vắt
Khói quên chiều ở với tàn cây
Đất ngan ngát lời cỏ hương kể mãi
Cổ tích trăng không biết chuyện hao đầy
Phù sa lụt tấp bên cồn Vỹ Dạ
Gởi qua mùa còn mấy mảng chưa tan
Tịnh khẩu gốc hải đường trĩu ngọn
Nụ gì đây cười chúm chím không tàn
Vườn của mẹ có hài nhi tóc ngậm…
Ngồi bên thềm học mãi tiếng chim muông
Sân guốc mộc mênh mông ngày dang nắng
Đến đêm về chép lá gởi trăng non…
(Thành nội - Huế , 10 /2007)
Trần Hạ Tháp
Xóm đêm
"Đường về canh thâu..."
(nhạc Phạm Đình Chương)
Người hao nhân ảnh bao lần ?
Đời hao bóng cũ cũng ngần ấy năm...
*
Bên cầu cỏ mọc vô danh
Trăng treo thành cổ sương đoanh mái gầy
Nơi nào là lối phượng bay
Xóm đêm bóng đổ vệt dài canh thâu
*
Vãng lai ngày cũ phương nào...
Rêu phong lớp lớp dấu hài biệt tăm
*
Khúc tiêu dựa gốc nhãn lồng
Thả nhầu sợi khói mênh mông bên hè
Bao lần nhặt lá hồn quê
Thấy trong cát bụi chưa nhoè tiếng xưa...
(thành nội - Huế)
Trần Hạ Tháp
Vòng cung Huế
Thời gian vắt qua tôi
Trĩu xuống Trường tiền nhịp gọi
Bấy nhiêu thôi đi mãi một đời
Cồn bãi tháng ngày neo lại
Mùa trôi mùa tận những trùng khơi
Góc vườn cũ biết gì trăng xế
Treo trong lồng tiếng hót vòm cây
Theo về đâu cho hết bến bờ
Tàn rồi mọc cỏ chân người lối cũ
Ai ngơ ngác phượng trời mắt đỏ
Tôi chưa nguôi tóc gió xiêu lòng
Hình như em trên phố
Áo bay bay cuốn lớp bụi hồng
Lồng ngực tôi thỉnh chuông chùa cổ
Sắc và không tiếng vọng muôn trùng
Huế vẫn xanh không thôi
Vệt rêu chia với nắng bóng chiều
Tôi chia hoang góc trời mây nổi
Như chưa biết đầy, vơi
Thầm lặng chảy vòng cung mắt biếc
Ai nghiêng xuống dòng sông dấu hỏi
Khúc thông tôi reo mãi núi đồi
(thành nội - Huế.2005)
Trần Hạ Tháp