Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

HOA BÁO MƯA - Đoản văn Võ Quê

Bài đăng tập san Áo Trắng số 26 (15. 6. 2008)

Áo Trắng

('2008/06/20 04:14:00'); Thứ Sáu, 20/06/2008, 04:14 (GMT+7)

Hoa báo mưa

AT - I.Vườn nhà tôi có hai loài hoa mà tôi thường gọi tên với chỉ riêng mình: hoa báo mưa. Hoa báo mưa của tôi là hoa nguyệt quế. Hoa nguyệt quế trắng, nhỏ nhắn như chiếc bông tai người con gái xuân thì.

Hương thơm thanh khiết về đêm nhè nhẹ. Gió trao hương cho ai trong đêm Huế mà lặng thầm, dịu dàng lan tỏa. Hoa nguyệt quế còn được gọi là nguyệt quới. Húy chăng? Là bộ tứ trong thú vui sành điệu của người chơi cây kiểng: sung mãn quang quế.

Trước khi vườn nhà tôi có hoa nguyệt quế tôi thường thưởng hương nguyệt quế tại nhà đức bà Từ Cung trong những năm 1980, 1990... cùng với một số tri âm ca Huế: vợ chồng nghệ nhân đàn nguyệt, đàn tam Quang Hải Phạm Văn Thiết, nghệ nhân đàn nhị Nguyễn Văn Tân, ca sĩ tài danh Thanh Tâm... Cuộc chơi cứ kéo dài hằng đêm không dứt. Chuông nhà thờ đổ hạt trong sương. Canh năm rồi câu ca còn luyến nhạc. Cung tỳ bà ngân dài ý ngọc. Mặt trời lên chầm chậm bởi... lời ca.

Có đêm vầng trăng hiện lên trước mặt tư dinh đức bà Từ Cung, từ phía Ngự Bình như hình tượng một nguyệt cầm. Hình ảnh này cho ta cảm tưởng đàn và trăng là một. Trăng hiện thành âm điệu nhạc đời buông. Đàn quyện thơm hương. Đàn ngân vọng ngàn phương. Trăng ngân cung đàn... Ca Huế tràn tình đằm hương nguyệt quế... Qua làn hương chúng tôi thầm biết hôm sau trời sa mưa.

Hoa báo mưa của tôi là hoa địa lan màu hồng thắm thường nở vào mùa thu, khoảng tháng bảy tháng tám âm lịch. Tháng bảy địa lan nở phát tín hiệu trời sẽ có những cơn mưa chớm thu bất chợt. Quê hương tôi đã vào mùa thu tế. Ký ức tuổi thơ ngủ lăn lóc trước sân đình trong thiêng liêng trầm hương chiêng trống.

Ký ức những năm trưởng thành thường cùng các nghệ nhân đàn ca Huế và nam thanh nữ tú làng Chuồn ra Đồng Miệu đàn hát xướng ca chờ giờ chánh tế. Ký ức theo sắc hồng địa lan hình thành những thước phim tình tự quê nhà. Địa lan còn có loại màu vàng, màu trắng mà sao tôi cứ nhớ địa lan hồng. Có phải những cơn mưa giáng hạ xuống trần gian sau khi địa lan hồng nở đã khằn sâu vào tiềm thức tôi. Sâu lắng. Trữ tình.

Tôi yêu nguyệt quế. Tôi trang trọng hái quả nguyệt quế chín đỏ trong vườn đức bà Từ Cung về vườn mình ươm với niềm vui thuần khiết. Tôi yêu địa lan hồng. Tôi trìu mến tìm bứng một cụm địa lan trồng bên góc sân nhà. Mùa xuân lòng ung dung khi ngắm nhìn màu nguyệt quế trắng trinh nguyên lung linh trên vòm xanh lá biếc, thần trí lâng lâng tiếp nhận làn hương dịu dàng nguyệt quế. Mùa thu tâm hồn thanh thản trước sắc hồng địa lan đằm thắm. Nguyệt quế, địa lan cũng có công việc lặng thầm như ý. Hoa báo mưa. Rất thương. Tôi đã lấy hình ảnh hoa báo mưa để đặt tên một người. Nơi xa xôi...

II.

"Tứ thời trung hữu hạ. Nhất vũ hóa vi đông". Bốn mùa có mùa hạ bên trong. Một trận mưa là thành mùa đông. Bây giờ Huế đang mùa hạ. Tôi ngồi bên dòng Hương Giang nhìn mưa đông. Gió se lạnh. Tôi một mình. Sông Hương với tôi. Những đêm nào xa thức trắng trên thuyền. Con trăng. Ngọn gió Phu Văn lâu. Cung đàn. Giọng ca Huế. Hoa đăng lung linh. Buồn vui. Gương mặt người ca nữ... Tất cả điều ấy là những hiện tại một thời để chừ đây thành quá khứ. Quá khứ đẹp mà u hoài. Có lẽ do u hoài mà đẹp.

Không dưng tôi nhớ hoa báo mưa. Mưa của hoa không còn buồn nữa. Mưa đã thành thuộc tính của hoa rồi. Tự nhiên tôi muốn hoa báo mưa về cùng tôi trò chuyện. Cùng hứng những giọt mưa vui. Cùng hân hoan tạo nên một hiện tại không tư lự. Một hiện tại vô ngại vô ưu. Hương nguyệt quế từ hoa báo mưa lan tỏa trên tiềm thức tôi cảm giác bình yên. Và tôi đã nói với hoa báo mưa về điều ấy. Em nhớ luôn đan kết những hiện tại tuyệt vời cho mai sau nhìn lại em sẽ thấy mình có nhiều quá khứ diệu kỳ không sầu lụy. Khổ đau. Như em đã từng có một quá khứ không như ý. Và biến cái quá khứ thủy tinh vỡ kia thành những mảnh sao lung linh làm đẹp cho hiện tại này. Dường như em đã nghe. Đã cảm nhận. Đã như ý.

Tôi vẫn một mình bên triền sông. Vắng. Mưa đông trong mùa hạ. Tôi thầm nghĩ: với hoa báo mưa, mưa không còn là nỗi buồn chán nữa trong em thì với tôi mưa từ lâu là tri âm. Tôi gắn bó với mưa Huế. Mưa đêm Hương Giang. Mưa trong chiều Vọng Cảnh. Mưa ban mai Ngọc Hồ... Nhờ có hoa báo mưa tôi kịp đón những sợi mưa gọi đời hồn nhiên trở lại. Và hình như em cũng thế. Em ung dung mời một tình yêu mới tinh khôi chưa có tên về. Phải không em. Hoa báo mưa?

Võ Quê (Huế) 

Áo Trắng số 26 (ra ngày 15-06-2008) hiện đã có mặt tại các sạp báo.

Mời bạn đọc đón mua để thưởng thức được toàn bộ nội dung của ấn phẩm này.

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.