Print

TÁC GIẢ QUỲNH NGUYỄN

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 2170

Tên thật: NGUYỄN THỊ ÁI QUỲNH
Bút danh: QUỲNH NGUYỄN
Tiến sĩ ngành Lý luận và Phương pháp giảng dạy Tiếng Pháp.
Hiện làm việc tại Trường Đại học Quy Nhơn.

 TRANG THƠ QUỲNH NGUYỄN

 

CÂU CHUYỆN CỦA GIÓ

Sáng nghe gió thầm thì

Có người đi thầm lặng

Dù cuộc đời rất ngắn

Vẫn bảo vệ bệnh nhân

Không một chút chần chừ

Nơi tuyến đầu chống dịch

Nguyện làm người có ích

Mỗi khi Tổ quốc cần

Bao tranh đua danh lợi

Cũng chỉ là mây trôi

Gió chỉ kể vậy thôi

Thương sao màu áo trắng!

.

GỬI NGƯỜI TÔI YÊU

Gửi người tôi yêu chồng thư cũ

Nắn nót, nâng niu, gìn giữ đã lâu rồi!

Những lá thư chất chứa nét tinh khôi

Thời mực tím, trang thư xanh còn thắm!

Gửi người tôi yêu thời xanh lắm

Thời non tơ, búp nhụy trên cành

Nhìn lên trời chỉ thấy mây xanh

Và có anh như bầu trời cao rộng!

Gửi người tôi yêu thời mơ mộng

Trên chiếc xe cọc cạch giữa đời vui

Nhìn cuộc đời chẳng so sánh hơn thua

Vì bên người, yêu-giận hờn đủ cả!

Gửi người tôi yêu những ngược xuôi, tất tả

Không còn là cô gái thưở thanh xuân

Lời yêu thương anh gọi ướt môi mềm

"Ma càm ràm"- giờ nickname anh gọi!

.

GỬI LẠI EM YÊU

Gửi lại em yêu, những ngày mùa hạ

Bạn bè thân quen, góc bàn, cửa lớp

Nụ cười ban sơ, hẹn hò góc phố

Quán quen ven đường, tháng năm xa mờ...

Gửi lại em yêu mối tình học trò

Những lời bâng quơ bên cành phượng đỏ

Ngày ngày bên em chưa lần dám ngõ

Nói ra e ngại, thế thôi đợi chờ

Gửi lại em yêu, con đường đất đỏ

Dù dài quanh co, vẫn dường như ngắn

Những ngày lang thang, lòng vòng ngang ngõ

Nửa như muốn vào, nửa như ngập ngừng...

Gửi lại em yêu, những ngày thầm lặng

Bên dòng Hương Giang, con đò xuôi mái

Vẳng lời ai ca, mái nhì mái đẩy

Áo tím bây giờ... đã phai nhạt màu

Gửi lại em yêu những lời tình buồn

Những lời trong tim một thời nông nổi

Tuổi trẻ qua mau tựa cơn gió thổi

Thế thôi em à, nhắc chi ngậm ngùi

Gửi lại em yêu, Huế buồn vời vợi...

 

NƠI CÓ ANH Ở BÊN

Em sẽ đi bất cứ nơi đâu

Chỉ cần có anh ở bên

Không cần biết đến thời gian, không gian

Cuối trời, đầu non

Hay muôn ngàn sóng cả

Bởi vì

Anh là bầu trời,

Là tình yêu

Là ngọt ngào

Và hơn cả

Anh vì em san sẻ mọi âu lo

Chỉ cần nhìn thấy em

Hạnh phúc

Nụ cười ánh lên trong đuôi mắt...

Trái tim anh đã rộn nhịp, chứa chan

Nơi có anh

đông cũng chuyển sang hè

Giữa nắng hạn

anh là cơn mưa rào dịu mát

Anh còn là bếp lửa của đêm đông

Với em, anh là sắt, là đồng

Là chở che những tháng ngày giông bão...

Cho dù em có sớm hôm tần tảo

Cũng đâu bằng anh dầu dãi nắng mưa!

Với em, bên anh mỗi sáng, tối, trưa

Là hạnh phúc, đồng hành trong mưa nắng!

.

THÁNG NĂM

Tháng năm về nơi ấy nắng vàng không?

Mây có bồng bềnh trôi trên hoa thắm

Phượng đã đỏ, vương trên bờ vai nhỏ

Mắt khép hờ, nghe gió khẽ du dương?

Mùa hạ về trên khúc hát ve ngân

Mình lặng lẽ nâng niu từng kỷ niệm

Nhặt cọng cỏ cũng thương thầm lưu luyến

Mùa bâng khuâng, hoa tung cánh thì thầm...

.

GỬI GIÓ

Em gửi mây vào gió

Mây theo trời bay đi

Em gửi cánh thiên di

Tình mong manh một thuở

Khẽ run như hơi thở

Phút ban đầu gặp nhau

Nhớ mãi đến ngàn sau

Lời người trao... vụng dại

Để bây giờ theo mãi...

Xin gửi vào gió trôi...

.

THU HOÀI NIỆM

Vẫn nhớ mùa thu
Buổi tựu trường

Đôi tà áo mỏng
Nắng tơ vương

Tóc mây hờ hững bờ vai nhỏ

Mặc gió buông lơi
Khúc tự tình

Thu đến thu đi
Vẫn lặng thinh

Lời thơ anh viết,
Trách vô tình

Ai chở mùa thu đi ngang ngõ?

Nhói buốt lòng
Lá úa...

Nhẹ nhàng...

Buông...

Mưa giăng giăng

Tiếng kinh buồn

Lời yêu thương

Khuất xa cuối đường

Mùa thu ơi...

.

VƯỜN THU

Thoáng bóng thu về bên khung cửa

Nắng lung linh nhảy múa thềm hoa
Xào xạc trong vườn vàng lá rụng
Thu này héo hắt, khác thu xưa…

 

Thu này liệu em có về không?
Mình tôi ôm mộng ước phiêu bồng
Bao ngày xa cách, em nào thấy
Hao gầy vườn xưa, tôi ngóng trông!

 

Mỗi lần lặng bước ngang vườn ai
Cỏ may châm kín ống quần dài
Em cười khúc khích - hoa ghi dấu
Chiều thu trong vắt – hoa đắm say!

 

Thu này tôi bỗng thấy mắt cay
Chuếnh choáng bên thềm, tiếng nhạc say
Nắng thu dường cũng đan màu nhớ
Tím thẩm vườn ai tím màu mây

.

CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Cảm ơn đời cho tôi mỗi sớm mai
Bình minh lên - gọi ông cùng thức dậy
Hai bạn già, tay trong tay thay gậy
Đỡ nâng nhau qua đoạn cuối cuộc đời
.
Cám ơn đời cho tôi lắm niềm vui
Ngắm cháu con vui đùa hôm sớm
Đứa kéo tay, đứa đòi ngồi trên gối
Lại thấy mình qua con cháu hôm nay
.
Cám ơn đời - ở cái tuổi heo may
Chân nhúc nhắc, đớn đau khi nhấc bước
Cảm ơn ông luôn nhìn về phía trước
Dọn sẵn đường, giúp tôi bước - an tâm

.
Cám ơn mình dìu tôi giữa bâng khuâng
Cuộc đời mênh mông, mình dang vai rộng
Cùng giúp tôi chèo chống, lái con thuyền.
Cập bến bờ hạnh phúc đón ngày lên

.

THỜI HOA NIÊN

Đã xa rồi ngày trao nhau lưu bút
Tuổi hoa niên nay cất dấu nơi nào
Kỷ niệm xưa giờ chợt hóa chiêm bao
Lại quay quắt nhớ thương thời mực tím!
.

Kẻ ra đi cất nỗi nhớ vào tim
Người ở lại dại khờ tìm kỷ niệm
Tháng năm trôi như cánh chim chao liệng
Nghiêng thời gian, vật đổi sao dời!
.
Nửa đời người tôi lại tìm tôi
Tìm ấu thơ, tìm hồn nhiên xưa cũ
Ngôi trường xưa bên cành phượng rũ
Nuôi dưỡng tâm hồn bên bạn mến, thầy yêu!

.
Tình cảm ngọt ngào chưa thể gọi tên
Thấp thoáng bóng ai, để tim lỗi nhịp
Chưa một lần nắm tay dù bước kịp
Tình yêu đầu chưa nói đã vụt bay!

.
Thương lắm thay, thuở ấy quá thơ ngây
Kỷ niệm ngọt ngào, lung linh, vụng dại?!
Khép mắt lại, quá khứ thành xa ngái
Ba chục năm tròn, mùa hạ... chợt về bên!

.

LỖI HẸN
Anh ở đâu khi mùa hạ đã về
Ve đã kêu đến quên mình khô xác
Phượng đã nở vài cành lác đác
Bằng lăng buồn tím đẫm hoàng hôn
.
Lời hứa nào nay đã vùi chôn
Lời yêu thương cũng theo người đi mất
Em vụng dại với trái tim rất thật
Nên cá cược đời mình cùng năm tháng tuổi xuân
.
Anh nhớ không ngày ấy cũng hạ buồn
Chia tay giảng đường, hẹn hè sau gặp lại
Có ngờ đâu mưa đầu mùa cuốn mãi
Kỷ niệm đầu đời, ngọt, đắng, nồng say...

.

BỜ VAI
Này cậu ơi cho tớ mượn bờ vai
Là nam nhi vẫn cần... vai bạn gái
Chỉ một lần này thôi, mai xa mãi
Mái trường này với kỷ niệm êm trôi...
.
Buổi cuối cùng nuối tiếc mãi không thôi
Tiếng hát cất lên, nghẹn lời đứt quãng
Tiếc năm tháng nên thơ cùng thầy bạn
Mai xa rồi, cất nỗi nhớ vào đâu?!
.
Tôi thấy tôi, ngày xưa ấy trong em
Nước mắt rơi ngày chia xa trường cũ
Giờ lại rơi vì xa đàn em nhỏ
Thêm một chuyến đò tiễn khách qua sông...

.

MẸ LÀ QUÊ
Trở về thăm lại chốn xưa
Ầu ơ mẹ hát giấc trưa năm nào
Lời ru vào giấc chiêm bao
Cho con khôn lớn - Tuổi cao mẹ già!
Con giờ sống ở phương xa
Lời ru mẹ hát hóa bài học hay
Mẹ bồi đắp kiến thức dày
Đắp bồi bài học những ngày bé thơ
Kẽo cà tiếng võng đòng đưa
Lật từng trang sách mẹ vừa tặng con
Có bài học yêu nước non,
Có bài học vẽ vuông, tròn, thi ca...
Mẹ là quê, mẹ là nhà
Mẹ là tất cả - món quà trời ban!

.

NHỮNG BỨC THƯ TÌNH
Ai cũng có những tình yêu đằm thắm
Những bức thư tay, những tin nhắn ngọt ngào
Để đêm về thi thoảng hóa chiêm bao
Ngày vội giấu, sợ bạn bè phát hiện...

.
"Bức thư tình" đầu tiên gửi người còn... xa lắm
Chưa đủ gần, chưa đủ mức thân quen
Bức thư đầu như một mũi tên
Đã bay xa, mang theo nhiều nhung nhớ...

.
Bức thư đầu, chưa gieo trọn câu thơ
Thời hoa niên có ngờ đâu cách trở
Tuổi mộng mơ, nhìn đời qua sách vở
Mộng tan rồi, nào ai trách chi ai...

.
Khép ngày qua, ta đón ánh ban mai
Bức thư tình thứ hai viết cho người yêu dấu
Những năm tháng mộng mơ và hiểu thấu
Cùng buồn vui, vượt qua mọi bể dâu!

.
Những bức thư ta viết để về sau
Cùng đọc lại, ôn tháng ngày thật đẹp
Lãng mạn, ngọt ngào và cả nước mắt rơi...

.
Thực ra cuộc đời đâu có như thơ
Có những lúc vờ ru mình mộng mị
Nếu hiểu ra cuộc đời dung dị
Những bức thư tình là gia vị, đừng quên!

.
NẮNG

Cũng là tia nắng chiều đông
Cớ sao nắng ấy ấm lòng ai kia
Nắng trời đâu có phân chia
Nơi này nhạt nắng, nơi kia ngọt ngào?

Nắng đi vào giấc chiêm bao
Đậu trên kẽ lá, nắng vào mắt em
Nắng ươm nồng, nắng dịu êm
Nắng vương nỗi nhớ không tên cuối đường

Nắng mênh mông, nắng tơ vương
Nắng nghiêng bóng đổ, em nghiêng trong chiều
Nắng nồng say, nắng liêu xiêu
Hoàng thành hư ảo, tường rêu nhuốm vàng...

Bao năm tìm giọt nắng vàng
Nắng hanh hao, nắng đi hoang ... bạc đầu!
.

DÙNG DẰNG
Dùng dằng nắng, dùng dằng mưa,
Dùng dằng nửa sợi khói tơ mây trời,
Dùng dằng với nửa tình vơi
Dùng dằng vạt áo về nơi xa mờ
Dùng dằng nhớ, dùng dằng thương
Dùng dằng chia nửa dặm trường hư vô
Dùng dằng câu nói tê mô
Dùng dằng buông bỏ những thơ cùng người
Dùng dằng cho lệ tuôn rơi,
Dùng dằng cho cạn biển khơi sóng trào...
Dùng dằng trong cả chiêm bao
Dùng dằng đêm tối, trăng sao dùng dằng!
Dùng dằng chi tiếng ve ngân
Dùng dằng một bóng âm thầm về xuôi
Dùng dằng ru khẽ à ơi
Dùng dằng cúi bước, đánh rơi cuộc tình!

.

MƯA XA QUÊ

Cơn mưa chiều gợi nhớ mấy mùa xưa
Cũng hạ, cũng mưa, cũng đùng đoàng chớp giật
Ngày xa quê, mưa nhớ nhà đau thắt
Chiều không anh, quay quắt muốn tìm về…
.
Ngày xa quê, thấy nhớ quãng đường đê
Nơi bóng ngoại trãi dài chiều xuống chậm
Trời đổ mưa, thương ngoại đời lận đận
Tìm xô, thau - hứng nước dột khắp nhà!
.
Mưa xa quê, đêm thao thức âu lo
Ngày ngóng trông đài đưa tin bão, lũ
Mong bình yên, không tang thương chốn cũ
Kẻo nặng lòng, tội lắm - kẻ tha hương!
.
Mưa xa quê, khắc khoải, nhớ thương
Thèm lắm lắm nồi khoai lang nóng hổi
Cơm muối mè, chiều bão giông xuống vội
Mà sao lòng ấm áp- nhớ mưa quê!

QUỲNH NGUYỄN